ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 427

Hai người như đang nói mơ, tự mình nói lời của mình.

Nhưng không có ai có thể sống mãi trong mơ được.

Buổi trưa khi Hứa Liên Nhã về, Triệu Tấn Dương vẫn giữ tư thế đấy.

Hứa Liên Nhã đi đến đẩy anh một cái, Triệu Tấn Dương mơ màng mở

mắt ra.

“Dậy ăn cơm thôi, không đói bụng à?”

Triệu Tấn Dương qua cơn đói rồi nên không có cảm giác gì.

Triệu Tấn Dương cúi đầu gãi đầu, lúc ngẩng lên thì cười một cái, để lộ

hàm răng trắng bóng.

Hứa Liên Nhã nói: “Anh cười ngốc cái gì đấy?”

“Trước kia toàn là anh hỏi em câu này.”

“...”

Hình như Hứa Liên Nhã cũng nhớ ra rồi, là lần đầu tiên anh đến nơi này.

Cô hơi bực, đẩy anh một cái, ra lệnh: “Đi tắm đi.”

“Được rồi được rồi.”

Triệu Tấn Dương vừa cởi quần áo vừa vào phòng tắm.

Hứa Liên Nhã lại dặn dò, “Hay anh ngâm bồn đi, sẽ thoải mái hơn đấy.”

Triệu Tấn Dương ngoái đầu lại nhìn, “Em cũng tới chứ?”

Hứa Liên Nhã ném cho anh cái nhìn xem thường hời hợt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.