ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 1044

- Đây! Hắn khẽ nói.

- Cái gì? - Ivan run rẩy trả lời.

- Cậu nhìn xem. - Xmerdiakov nói cũng khẽ như vậy.

Ivan bước tới gần bàn, cầm lấy tiệp giấy và giở ra, nhưng bỗng rụt ngón tay
lại như thể đụng phải con rắn độc ghê tởm, đáng sợ.

- Các ngón tay cậu vẫn run, co giật. - Xmerdiakov nhận xét và thong, thả
giở gói giấy. Dưới lớp giấy bọc là ba tập giấy bạc trăm ngũ sắc.

- Tất cả đấy, ba ngàn, chẳng cần đếm lại đâu. Nhận lấy. - Hắn mới, hất đầu
trỏ đống tiền, Ivan gieo mình xuống ghế. Chàng tái mét.

- Mày làm tao sợ quá… với chiếc bít tất của mày… - Chàng thốt lên, cười
gằn một cách kỳ lạ.

- Chẳng lẽ cho đến giờ cậu vẫn không biết sao? - Xmerdiakov hỏi lần nữa.

- Không, tao không biết. Tao vẫn tưởng là anh Dmitri. Anh tao! Anh tao!
A! - Chàng bỗng đưa hai tay lên ôm đầu. - Này, mày giết một mình à?
Không có anh tao hay cùng với anh tao chứ?"

- Chỉ cùng với cậu thôi. Giết cùng với cậu, còn Dmitri Fedorovich hoàn
toàn vô tội.

- Thôi được thôi được Về tao thì để sau. Sao tao vẫn cứ run. Tao không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.