nhiều năm sau sẽ chuộc được sự yếu hèn chốc lát.
- Sao lại không có tội là thế nào? Mày nói nhảm, vì thế mày đáng phải
xuống địa ngục và sẽ bị nướng trong lửa như miếng thịt cừu. - Fedor
Pavlovich nói.
Vừa hay Aliosa vào, Fedor Pavlovich, như chúng ta đã biết, rất đỗi vui
mừng khi thấy Aliosa.
- Đang nói về đề tài quen thuộc của con đây, về đề tài quen thuộc của con
đây! - ông ta cười hì hì, kéo Aliosa ngồi nghe.
- Về chuyện nướng trong lửa địa ngục thì không có đâu, sẽ không có
chuyện gì đâu, theo đúng lẽ công bằng thì không thể có chuyện như thế
được. - Xmerdiakov nói một cách đĩnh đạc.
- Theo đúng lẽ cỏng bằng là thế nào? - Fedor Pavlovich la lên càng vui vẻ
hơn, huých đầu gối vào Aliosa.
- Nó là thằng đê tiện, thế thôi! - Grigori buột thốt lên. Lão hằm hằm nhìn
thẳng vào mắt Xmerdiakov.
- Chớ vội gọi con là kẻ đê tiện, bác Grigori Vaxilievich ạ. - Xmerdiakov cãi
lại một cách bình tĩnh và từ tốn. - Bác nên suy xét một chút thì hơn: một
khi con đã rơi vào tay những kẻ hành hạ người Kito giáo và chúng bắt con
phải nguyền rủa tên Đức Chúa Trời và chối bỏ lễ rửa tội của con thì con
hoàn toàn có quyền tuân theo trí xét đoán của mình, bởi vì như thế không
có tội gì hết.
- Điều đó thì mày nói rồi, đừng tô vẽ thêm nữa, mà chứng minh đi! - Fedor
Pavlovich quát lên.
- Thằng bếp mạt hạng! - Grigori lầu bầu với vẻ khinh miệt.
- Xin chớ vội quá lời, bác đừng chửi mắng mà hãy suy xét xem, bác Grigori
Vaxilievich ạ, chỉ vì hễ con nói với bọn hành hạ rằng: "Không, tôi không
phải là người Kito giáo và tôi nguyền rủa Chúa Trời đích thực của tôi" là
lập tức con sẽ bị toà phán xét tối cao của Chúa Trời nguyền rủa, con sẽ bị
giáo hội rút phép thông công như một kẻ tà đạo, thậm chí ngay giây lát đó,
- không cần con nói ra câu đó, mà hễ con vừa có ý định nói ra là chưa đầy
một phần tư giây đồng hồ con đã bị rút phép thông công có phải thế không,
bác Grigori Vaxilievich.