- Ba lại uống ly nữa rồi. Nên thôi đi thì hơn.
- Khoan, ba uống ly nữa, rồi lại một ly nữa, rồi sẽ thôi hẳn. Không, đừng,
con ngắt lời ba rồi. Mới đây nhân đi qua Mokroe ba có hỏi một ông già,
ông ấy nói: "Chúng tôi thích nhất là xử phạt đánh đòn bọn con gái, chúng
tôi giao cho bọn trai trẻ làm việc đó. Hôm sau gã trai đến hỏi cô gái đã bị
gã đánh đòn làm vợ, thành thử đối với bọn con gái điều đó đã thành tục lệ".
Theo kiểu hầu tước de Sade, phải không(2)? Muốn gì thì gì, tài tình đấy
chứ. Chúng ta cũng nên đến xem cho biết, sao? Aliosa, con đỏ mặt ư?
Đừng xấu hổ, con ạ. Tiếc rằng vừa rồi ba không ở lại dự bữa ăn ở nhà Cha
viện trưởng và kể cho các thầy tu nghe về con gái Mokroe. Aliosa đừng
giận vì mới rồi ba đã trêu chọc Cha viện trưởng. Con ạ, đấy là vì ta điên tiết
lên. Nếu như có Trời thật thì ba có lỗi và phải chịu tội, nếu như không có
Trời thì cần gì đến họ nữa, các cha đạo của con ấy mà? Nếu như thế thì chặt
đầu họ đi cũng chưa đủ, vì họ kìm hãm sự phát triển. Ivan ạ, con tin rằng
điều đó khiến ba bị dằn vặt trong tình cảm ư? Không, con không tin, nhìn
mắt con, ta biết. Con tin lời người ta cho rằng ba chỉ là thằng hề. Aliosa,
con có tin rằng ba không phải chỉ là thằng hề không?
- Con tin như thế.
- Ba tin là con nói thành thật. Con nhìn một cách thành thật và nói thành
thật. Còn Ivan thì không. Ivan tự cao tự đại… Nhưng dẫu sao ba muốn loại
bỏ cái tu viện của con. Cần tức khắc trừ bỏ tất cả sự thần bí đó trên toàn đất
Nga, để làm cho tất cả những kẻ ngu muội tỉnh ngộ hẳn. Sẽ có biết bao
nhiêu bạc vàng chảy về Nhà đúc tiền!
- Tại sao phải trừ bỏ kia chứ? - Ivan nói.