Dostoevsky
Anh em nhà Caramazov
Dịch giả: Phạm Mạnh Hùng
Chương 8
Cuộc tranh luận đã chấm dứt, nhưng thật lạ lùng, Fedor Pavlovich trước đó
vui vẻ như thế mà về cuối bỗng đâm ra càu cạu ông ta cau có tợp một ly,
như vậy đã là quá lắm rồi.
- Các người xéo đi, những thầy tu dòng Tên kia, xéo. - ông ta quát gia
nhân. - Xuống nhà đi, Xmerdiakov. Hôm nay tao sẽ cho mày đồng tiền
vàng đã hứa, nhưng mày xuống nhà đi. Đừng buồn, Grigori, về với Marfa
đi, mụ sẽ an ủi lão, sẽ thu xếp cho lão nghỉ ngơi. Bọn vô lại, chúng không
để cho người ta yên tĩnh một chút sau bữa ăn. - ông ta bỗng thốt lên một
cách bực bội sau khi gia nhân đã lui hết theo lệnh ông ta. - Thằng
Xmerdiakov bây giờ bữa nào cũng mò lên, ấy là vì nó tò mò về con, con
mơn trớn nó bằng cách nào vậy? - ông ta nói thêm với Ivan Fedorovich.
- Chẳng có gì hết. - Ivan đáp. - Tự dưng nó tỏ ra kính trọng con: nó là thằng
nịnh bợ và đểu cáng. Thế nhưng nó sẽ là cái bia thịt đi tiên phong khi thời
cơ đến.
- Đi tiên phong à?
- Sẽ có cả những đứa khác khá hơn, nhưng cũng có cả những đứa như thế.
Thoạt tiên là những đứa như thể, rồi tiếp sau đó là những đứa khá hơn.
- Thế bao giờ thì đến lúc ấy?
- Hoả tiễn sẽ phụt lửa, nhưng không cháy hết, có lẽ thế. Hiện thời dân