Đã bảy giờ và trời đã sẩm tối khi Aliosa đến nhà Ekaterina Ivanovna, nàng
ở một ngôi nhà rất rộng và thuận tiện ở Phố Lớn.
Aliosa biết rằng nàng ở với hai bà cô. Một trong hai bà chỉ là cô của Agafia
Ivanovna, chị nàng: đấy là bà cô trầm lặng ở nhà bố, nàng, đã cùng với chị
nàng chăm sóc nàng hồi nàng từ trường đại học về thăm bố. Bà cô kia là
một bà quý phái ở Moskva, đài các và trang nghiêm, nhưng không có của
cải. Nghe nói cả hai bà đều nhất nhất phục tùng Ekaterina Ivanovna và ở
với nàng chỉ để cho có nghi thức, Ekaterina Ivanovna chỉ phục tùng ân
nhân của mình, bà quan ở lại Moskva vì ốm đau và nàng có bổn phận mỗi
tuần gửi cho bà hai lá thư cho biết tỉ mỉ vẻ bản thân nàng.
Khi Aliosa vào phòng ngoài và bảo người hầu phòng ra mở cửa cho anh
vào trình chủ thì rõ ràng ở phòng khách người ta đã biết có anh đến (có lẽ
người ta đã nhìn thấy anh từ cửa sổ).
Aliosa đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào, tiếng bước chân phụ nữ, sống áo
sột soạt: có lẽ có hai hoặc ba phụ nữ lánh đi. Aliosa lấy làm lạ rằng anh đến
gây nên sự xáo động như thế. Nhưng anh được mời vào phòng khách ngay.
Đấy là một phòng lớn, bày biện nhiều đồ đạc trang nhã, không quê kệch
chút nào. Có nhiều đi văng và trường kỷ, bàn lớn bàn nhỏ, trên tường có
những bức tranh, nhưng lọ hoa và đèn để trên bàn, nhiều hoa, có cả một bể
cá cạnh cửa sổ. Quãng giờ này trong phòng hơi tối. Trên chiếc đi văng rõ
ràng là ban nãy vừa có người ngồi, Aliosa nhìn thấy một tấm khăn choàng
dài bằng lụa còn vương lại, còn trên bàn trước đi văng có hai chén sôcôla
uống dở, bích quy, một đĩa pha lê đựng nho khô, màu xanh, và một cái đĩa
khác đựng kẹo. Nhưng thứ đem ra mời khách. Aliosa đoán ra là mình đến
giữa lúc đang có khách và anh nhăn mặt. Nhưng vừa hay màn cửa vén lên
và Ekaterina Ivanovna vội vã bước nhanh vào, hai tay giơ về phía Aliosa,