ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 355

Trong sự việc Ekaterina Ivanovna nhờ cậy anh, có một tình tiết làm anh hết
sức quan tâm: khi Ekaterina Ivanovna nhắc tới thằng con trai nhỏ tuổi đang
đi học của viên đại uý, thằng bé chạy theo bên cạnh bờ, khóc lóc thì Aliosa
chợt nghĩ rằng đấy hẳn là đứa học trò vừa rồi đã cắn ngón tay anh khi anh
gặng hỏi nó xem anh đã làm gì xúc phạm đến nó. Bây giờ Aliosa hầu như
tin chắc như thế, tuy chính anh cũng chưa biết tại sao. Như vậy, bận tâm về
những chuyện khác, anh nguôi nguôi phần nào và quyết định không "nghĩ"
tới "tai hoạ" anh vừa gây ra, không giày vò mình vì hối hận nữa, mà giải
quyết công việc, rồi sau muốn ra sao thì ra.


Nghĩ như thế, anh phấn chấn hẳn lên. Khi rẽ vào ngõ nhà Dmitri, anh cảm
thấy đói, anh lấy trong túi ra chiếc bánh mì xin của bố và vừa đi vừa ăn. Ăn
vào anh thấy khỏe hẳn lên.


Dmitri không có nhà. Chủ nhà - người thợ mộc già, bà vợ già của ông ta và
đứa con trai - nhìn Aliosa với vẻ nghi ngờ. "Ba ngày nay cậu ấy không ngủ
ở nhà, có lẽ cậu ấy đi đâu xa" - đáp lại những câu hỏi nằn nì của Aliosa,
ông già trả lời. Aliosa hiểu rằng ông làm theo đúng lời dặn của anh mình.
Khi anh hỏi: "Anh ấy có ở nhà Grusenka không hay lại trốn tránh ở nhà
Foma?" (Aliosa có ý nói tuột ra như vậy), mọi người trong nhà sợ hãi nhìn
anh. "Như vậy là họ yêu mến anh ấy, đứng về phía anh ấy, - Aliosa nghĩ, -
thế là tốt".


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.