ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 580

đi… Lúc này tôi muốn làm một hớp vodka, mệt chết đi được. Chắc anh
không dám uống… hay anh sẽ uống?

- Đưa cả vodka ra.

- Ái chà - chà! Kỳ lạ đấy, người anh em ạ! - Rakitin ngớ ra nhìn. - Gì thì gì,
xúc xích hay vodka thì cũng là táo bạo cả, tốt thôi, không thể bỏ lỡ dịp, ta
đi thôi.

Aliosa lẳng lặng đứng lên đi theo Rakitin.

- Anh Vanetrka nhà anh mà thấy thế này thì hẳn là ngạc nhiên lắm! Mà này,
anh Ivan Fedorovich nhà anh sáng nay đi Moskva, anh biết không?

- Biết! - Aliosa nói bằng giọng thờ ơ và bỗng nhiên hình ảnh anh Dmitri
thoáng qua trong óc anh, nhưng chỉ thoáng qua thôi, và tuy anh có nhớ đến
một điều gì, một việc gì cấp bách không thể hoãn lại một phút, một bổn
phận, một trách nhiệm gì ghê gớm, nhưng sự nhớ lại đó không gây cho anh
một cảm tưởng nào, không thấu động đến trái tim anh, nó lập tức bay biến
và bị quên đi. Mãi về sau, Aliosa vẫn nhớ lại chuyện ấy.

- Anh Vanetrka nhà anh có lần đã bảo tôi là "phường giá áo túi cơm, bất tài
và tự do chủ nghĩa". Anh cũng có lần không nén được và tỏ cho tôi hiểu
rằng tôi là kẻ "bất lương"… Cũng được đi! Bây giờ tôi sẽ xem tài năng và
sự chính trực của anh như thế nào (Rakitin thì thầm và thốt lên câu này, chỉ
nói riêng với mình). Hừ, nghe đây! - Anh ta lại nói to. - Ta bỏ qua tu viện
đi, đi đường mòn về thẳng thành phố. Hừm. Tôi có việc phải ghé qua nhà
bà Khokhlakova. Anh tưởng tượng xem: tôi đã viết cho bà ấy về tất cả
những chuyện đã xảy ra, bà ấy tức khắc viết cho tôi một lá thư ngắn, bằng
bút chì (cái bà này rất thích viết những lá thư ngắn), rằng bà ta "không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.