ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 682

Mấy câu thơ ấy đã có lần buột ra từ tâm hồn tôi, không phải là thơ mà là
nước mắt… chính tôi sáng tác… nhưng không phải là vào lúc tôi nắm râu
lão đại uý lôi đi…

- Tại sao anh bỗng nhắc đến ông ta?

- Sao tự dưng bỗng nhắc đến ông ta à? Vớ vẩn thôi! Tất cả đều đang kết
thúc, tất cả đều san bằng nhau, một cái gạch, thế là chung cục.

- Thực tình tôi vẫn bị ám ảnh về mấy khẩu súng của anh.

- Súng xiếc gì, vớ vẩn thôi! Uống đi và đừng có tưởng tượng. Tôi yêu cuộc
sống, tôi quá yêu cuộc sống, đến mức đâm ra ghê tởm. Đủ rồi! Chúc mừng
cuộc sống, bạn thân mến, ta uống mừng cuộc sống, tôi đề nghị nâng cốc
mừng cuộc sống! Tại sao tôi bằng lòng bản thân mình. Tôi đê hèn, nhưng
tôi bằng lòng bản thân mình. Tuy tôi khó tâm vì tôi đê tiện, nhưng tôi bằng
lòng bản thân mình. Tôi cảm tạ sự sáng tạo, bây giờ tôi sẵn lòng cảm tạ
Thượng đế và sự sáng tạo của Thượng đế, nhưng… cần diệt con sâu hôi
thối để nó đừng bò đi làm hại những người khác. Ta uống mừng cuộc sống,
người anh em thân mến! Và mừng một bà hoàng của những bà hoàng.

- Mừng cuộc sống và có lẽ mừng bà hoàng hậu của anh.

Họ cạn cốc. Mitia tuy hân hoan và đầu óc phân tán, nhưng hơi buồn.
Dường như chàng có một mối bận tâm nặng nề và không sao giải quyết
được.

- Misa… Misa của anh về rồi đấy ư? Misa thân mến, em lại đây uống với ta
một cốc, mừng thần Fobut tóc vàng ngày mai sẽ lại hiện lên…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.