ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 871

- Không cháy…

- Cho em một ít đạn viên. - Nó nói bằng giọng van vỉ.

Tao sẽ cho một ít đạn viên, đây, cầm lấy, nhưng đừng để cho mẹ thấy trước
khi tao trở lại, không thì mẹ sẽ tưởng là thuốc súng và sợ chết khiếp, mà
còn đánh chúng mày nữa kia.

- Mẹ không bao giờ đánh đòn chúng em, - Naxtia nói ngay.

- Tao biết, tao nói thế cho hay ho thôi. Và chúng mày không bao giờ nói dối
mẹ, nhưng lần này thì phải chờ tao về đã. Vậy thì tao đi được chứ, bé nhóc?
Vắng tao chúng mày không khóc vì sợ hãi chứ?

- Chúng em sẽ khóc. - Kostia nói dài giọng, chỉ chực khóc, giọng sợ sệt.

- Ôi, trẻ con, trẻ con, ở lứa tuổi chúng mày thật là nguy hiểm. Chẳng làm
thế nào được, đành phải ngồi với chúng mày không biết bao lâu nữa.
Nhưng thời gian, ôi thời gian!

- Anh bảo Chuông rền giả chết đi. - Kostia yêu cầu.

- Thôi đành phải nhờ đến Chuông rền thôi. Lại đây. Chuông!

Kolia bắt đầu ra lệnh cho con chó, con vật trình diễn tất cả những trò nó
biết làm… Đấy là con chó xồm, cỡ bằng con chó nhà bình thường, lông
màu tím xám. Mắt phải nó chột, còn tai bên trái bị toác không rõ vì sao. Nó
rít lên và nhảy chồm chồm, đứng bằng hai chân sau, nằm ngửa chổng bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.