ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 980

ông quản ngục từ lâu, được biệt đãi, ông ta thích bàn luận với anh về
"những điều bí hiểm". Với Ivan Fedorovich thì ông già không phải chỉ là
kính trọng, mà thậm chí còn sợ, chủ yếu là sợ những lý lẽ của anh, tuy bản
thân ông là một triết gia lớn, tất nhiên là "bằng đầu óc của mình". Nhưng
với Aliosa, ông yêu mến lạ lùng. Năm gần đây, ông già chăm đọc nguỵ
Phúc âm và luôn luôn cho người bạn trẻ biết những cảm tưởng của mình.
Trước đây ông vẫn đến tu viện gặp anh và nói chuyện hàng giờ với anh
cũng như với các tu sĩ. Tóm lại, nếu Aliosa đến nhà giam muộn, anh chỉ
việc ghé vào chỗ ông quản ngục là xong ngay.Hơn nữa mọi người lính canh
ở nhà tù đều quen Aliosa. Người gác cố nhiên không e ngại gì, miễn là cấp
trên cho phép.

Khi có người gọi, bao giờ Mitia cũng rời phòng giam của mình xuống chỗ
gặp mặt. Vừa vào phòng, Aliosa chạm trán ngay với Rakitin đang từ giã
Mitia. Cả hai đều nói to. Mitia tiễn anh ta, cười cái gì không rõ, còn Rakitin
tuồng như càu nhàu. Đặc biệt thời gian gần đây, Rakitin không thích gặp
Aliosa, hầu như không nói năng với anh, thậm chí chào hỏi anh một cách
miễn cưỡng. Bây giờ thấy Aliosa vào, anh ta cau mày đưa mắt nhìn đi nơi
khác, như bận cài cúc chiếc áo măng tô ấm cổ lông to rộng. Rồi anh ta lập
tức tìm chiếc ô của mình.

- Không nên quên cái gì của mình! - Anh ta lầu bầu, chỉ cốt để nói điều gì.

- Chớ nên quên cả cái của người khác! - Mitia bông lơn và phá lên cười về
câu đùa sắc sảo. Rakitin nổi nóng tức thì.

- Anh nên dành lời khuyên đó cho họ Karamazov nhà anh, những kẻ muốn
bám lấy chế độ nông nô, chứ không phải là dành cho Rakitin! - Anh ta
bỗng quát lên, giận run người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.