ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 947

Tuồng như chính điều đó hiện đang diễn ra. Alyosha không rời khỏi

anh. Anh thoáng có ý nghĩ chạy đi tìm bác sĩ, nhưng không dám bỏ anh ở lại
một mình: chẳng biết giao cho ai trông nom. Rốt cuộc dần dà Ivan mất hẳn
trí nhớ. Chàng vẫn tiếp tục nói, nói không ngừng, nhưng hoàn toàn không ăn
nhập gì với nhau. Thậm chí phát âm sai lạc và đột nhiên nhao đi tại chỗ.
Nhưng Alyosha đã kịp đỡ anh. Ivan để cho em dìu mình đến giường,
Alyosha gắng cởi áo cho anh và đặt anh nằm. Anh ngồi trông Ivan chừng hai
tiếng nữa. Người ốm ngủ say, không động cựa, thở khẽ và đều. Alyosha lấy
chiếc gối và để nguyên cả quần áo nằm lên đi văng. Trước khi ngủ anh còn
cầu nguyện cho Mitya và Ivan. Anh hiểu bệnh tình Ivan: “Những giày vò về
một quyết định kiêu hãnh, lương tâm sâu sắc!” Chúa Trời mà Ivan không tin
quả thực đã chinh phục trái tim vẫn chưa chịu phục tùng. “Phải, – ý nghĩ
thoáng qua trong đầu Alyosha đã nằm trên gối, – phải, Smerdyakov đã chết
thì sẽ chẳng ai tin lời khai của Ivan, nhưng anh ấy sẽ đến và sẽ khai! –
Alyosha lặng lẽ mỉm cười. – Chúa sẽ thắng! – Anh nghĩ. – Anh ấy sẽ vươn
lên trong ánh sáng của sự thật, hoặc... sẽ chết trong căm thù, tự trả thù mình
và tất cả những kẻ khác vì anh đã phục vụ điều mà anh không tin” – Alyosha
tự nhủ thêm một cách chua xót và lại cầu nguyện cho Ivan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.