ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 189

này cũng tốt. Đàn ông mong đợi điều gì, chẳng phải là có một người phụ
nữ ở bên yêu thương chăm sóc mình hay sao?

Dù sao sớm muộn gì cũng phải lấy cô, chi bằng tận hưởng đi vậy.

“Này, đợi khi anh đủ hai mươi hai tuổi, chúng ta kết hôn nhé?”

“Sao đang ăn tự nhiên lại nói tới chuyện này?” Hình Dục đứng dậy

xới cơm cho anh, chỉ coi như một câu nói đùa.

Hình Khải tặc tặc lưỡi, những lúc anh nhàn rỗi không có việc gì làm

thường ngồi phân tích tâm lý của Hình Dục. Theo phán đoán của anh, chính
vì cô biết rõ chồng tương lai của mình là anh nên cô mới không suy nghĩ
đến vấn đề yêu hay không yêu, dù sao cô cũng chẳng có sự lựa chọn nào
khác, nên có lẽ không có cảm giác nguy hiểm?

“Này, em đừng nghĩ anh nhất định sẽ lấy em. Giờ anh không còn là

đứa trẻ con đít xanh phải nghe theo sự sắp xếp của bố nữa, bố làm gì còn
phải nhìn sắc mặt anh biết không hả?” Hình Khải sa sầm sắc mặt, người
con gái này thật không biết điều, anh sẽ không để tâm tới cô như thế nữa.

Hình Dục sững lại, bình tĩnh nói: “Ồ!”

Hình Khải cười ha hả, cảm thấy đắc ý trước sự khiêu khích đầy biến

thái của mình.

“Em giận rồi phải không?”

“Không.” Hình Dục ngồi trở lại ghế, chậm rãi uống canh.

“Chắc chắn giận rồi, mặt xanh lét kia kìa.” Hình Khải cười gian xảo.

Hình Dục vô thức đưa tay lên sờ sờ má, mím môi không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.