ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 301

Lúc này, An Dao đột nhiên như nghĩ ra điều gì, sững lại một lát, rồi

gọi: “Đợi đã Hình Dục!”

Cô vội vàng chạy đuổi theo Hình Dục, vừa đuổi vừa hỏi: “Cậu nói câu

đó là có ý gì, cậu định đi đâu? Hình Khải có biết không?”

Hình Dục mím môi không để lộ ra nụ cười, trả lời mà như hỏi lại:

“Cũng may cậu còn trẻ, mình hi vọng cuộc hôn nhân sau cậu sẽ hạnh phúc
hơn. An Dao, quên hết những chuyện không vui đi, chỉ nhớ đến những
quãng thời gian vui vẻ, nếu cậu cũng đã từng hối hận. Được không?”

An Dao lẳng lặng gật đầu, chằm chằm nhìn theo bóng Hình Dục đang

đi xa dần, không hiểu được hàm ý trong nụ cười của bạn, hình như trong đó
có chút bi thương.

Từ sau khi Hình Khải trở lại cuộc sống độc thân, gia đình họ Hình dần

dần khôi phục lại cuộc sống trước kia. Hàng ngày Hình Dục về nhà đúng
giờ, trong lúc Hình Khải kiệm lời hết sức, cô quan tâm tới Hình Khải từ
những thứ nhỏ nhặt nhất, giúp anh nhanh chóng thoát khỏi bóng đen của
cuộc hôn nhân thất bại.

Hình Khải cảm nhận được một cách sâu sắc sự ấm áp và bao dung mà

người nhà có thể mang lại cho mình. Anh giờ đã hiểu rồi, tình thân mới là
thứ tình cảm đáng tin cậy nhất trên thế giới này, cho dù bạn có đáng ghét
tới đâu, người duy nhất không vứt bỏ bạn chính là người nhà bạn. Họ dang
rộng vòng tay, mãi mãi là cảng tránh gió của chúng ta.

Sau bữa cơm tối.

“Tiểu Dục, chuyện anh nói với em, em đã quyết định chưa?”

Hình Khải giục giã nói, tháng sau là anh phải đi rồi, tên của người nhà

đi theo vẫn đang bỏ trống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.