ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 419

Hình Khải mím môi, vuốt vuốt đôi tay gầy guộc của cô, mắt cay xè.

“À, anh còn phải cải chính một quan niệm của em, trong nhật ký em

viết, không vì em yêu anh, mà cái chết không tìm đến em nữa. Không vì em
yêu anh, mà tảng đá trên người em sẽ mọc cánh bay đi; càng không phải vì
em yêu anh, mà anh sẽ xuất hiện trước mặt em… Em nói tình yêu chẳng
thể ngăn cản được bất cứ việc gì, tình yêu càng không phải kỳ tích… anh
không nhớ nhầm chứ?” Hình Khải nghiêng đầu cười, quay người ngồi
xuống cạnh giường, nhẹ nhàng xoa bóp cơ thể cô.

Hình Khải nhớ lại cảnh tượng khi ấy, trái tim như bị dao đâm: “Em sai

rồi Tiểu Dục, bởi vì anh yêu em, anh nguyện mạo hiểm vì em, thế nên, anh
mới tìm được em ở cái nơi không ai có khả năng sống sót ấy. Vì anh yêu
em, anh mới có một sức mạnh vô tận như vậy, đẩy phiến đá ra khỏi người
em. Vì anh yêu em, nên anh mới xuất hiện trước mặt em. Chính vì anh yêu
em, anh càng không thể để em đi một mình… sự thực chứng minh, tình
yêu, làm nên kỳ tích. Thật sự là có kỳ tích, anh tin, tình yêu có thể tạo ra kỳ
tích, em sẽ tỉnh lại, nhất định là thế, chỉ bởi vì : Em yêu thương anh hơn bất
kỳ ai…”

Lúc này, di động của Hình Khải đổ chuông, anh thấy là cuộc gọi quan

trọng, liền rời tay khỏi người Hình Dục, đi ra ngoài nhận điện.

Đúng vào lúc Hình Khải quay người đi ra, mi mắt Hình Dục khẽ rung

rung.

Ngoài hành lang, Hình Khải nhận được chỉ thị của cấp trên, yêu cầu

anh quay về đơn vị xử lý công việc gấp, anh nhìn đồng hồ, cả đi và về chắc
phải hai tiếng đồng hồ, đợi khi anh quay lại sẽ chúc mừng sinh nhật Hình
Dục vậy.

Thế là anh đứng ngoài phòng bệnh dặn dò y tá, rồi vội vàng quay về

văn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.