ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 451

Động tác chuẩn bị châm thuốc của Hình Khải đột ngột dừng lại, anh

vừa nghe thấy gì?

Hình Dục cảm thấy cơ thể mình khựng lại, cô nghĩ Hình Khải nghe

không rõ, vì vậy nhắc lại từng câu từng chữ một cách rõ ràng:

“Hình Khải, em yêu anh.”

“Em… có biết yêu nghĩa là gì không?” Trái tim Hình Khải, sắp vỡ

tung rồi.

Anh thầm cầu nguyện trong lòng, hi vọng lời thổ lộ của cô là thật

lòng, nhưng…

“À, yêu ạ… chính là thích, chính là không bao giờ rời xa, chính là

không thể không có anh, hi hi.”

Hình Dục từ từ ngẩng đầu lên, giơ một ngón tay ra nâng cằm Hình

Khải, kiên định nói: “Đợi bao giờ em lớn, nhất định sẽ làm vợ anh, anh là
của em.”

“Ừ, em là của anh.” Hình Khải xịu vai xuống, cô ấy vẫn nghĩ mình chỉ

là một đứa trẻ.

Song, chính vào lúc Hình Khải buồn bã.

Đột nhiên, Hình Dục ngồi thẳng dậy, giữ thẳng mặt Hình Khải, đầu

tiên là lấy tay vuốt thẳng những nếp nhăn trên trán anh, sau đó nghiêm túc
nói: “Em quyết định rồi, sau này ngày nào em cũng sẽ nói với anh. Hình
Khải, em yêu anh.”

Hình Khải ừ một tiếng, vuốt vuốt tóc cô.

Anh kéo Hình Dục nằm xuống ngực mình, một sự thất vọng nho nhỏ

dậy sóng, nhưng không có nghĩa anh không cảm động, có người nói câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.