Dương Gia Cửu hơi lo lắng một chút, cầm tay Tống Như, anh vô cùng rõ
ràng, lễ điện ảnh lần này đối với Tống Như mà nói có ý nghĩa như thế nào.
"Yên tâm giao cho anh." Chỉ nói năm chữ cũng đủ làm tâm trạng Tống
Như an ổn.
"Được." Trên thế giới này, Tống Như có thể yên tâm tín nhiệm Dương
Gia Cửu, đem chính mình tất cả đều giao cho người đàn ông này.
Đã có Dương Gia Cửu đi ăn bày, Tống Như cứ dựa theo anh nói, không
cùng Bùi Lạc Phong hỏi nửa câu, ở trong mắt bọn họ, Tống Như căn bản
không biết cô cũng được ban tổ chức mời đến.
"Tống Như, cô tính nghĩ ngơi tới khi nào? Công ty cho cô xem mấy bộ
phim..." Sáng sớm, Bùi Lạc Phong liền đem Tống Như gọi vào công ty.
"Không cần công ty lo lắng, tôi đã chọn tốt rồi." Tống Như cảm thấy
được hiện tại chính là thời có tốt nhất, tất cả lực chú ý của bọn họ đều ở
việc Dương Vũ Mịch đang cạnh tranh giải Ảnh hậu, căn bản sẽ không bận
tâm cô.
"Tuyển xong rồi? Chọn bộ nào?" Bùi Lạc Phong bỗng nhiên thấy nghi
ngờ, hắn không thấy được Tống Như giống như trước gây khó dễ.
"Phim tài liệu Điệp Ảnh." Tống Như trực tiếp thẳng thắn lấy hợp đồng
ra.
Bùi Lạc Phong cầm lấy lật xem một chút, có chút nghi ngờ cười: "Hiện
tại cô thực sự là đói bụng ăn quàng, không chọn bộ phim dễ tăng người
hâm mộ lại chọn một bộ phim tài liệu?"
"Không được sao?" Tống Như hỏi ngược lại: "Bộ phim này tuy rằng thù
lao ít một chút, nhưng tôi muốn quay."