Bùi Lạc Phong nghe xong lời này đem hợp đồng lật đến tờ cuối cùng,
sau đó nói một câu: "Được rồi, công ty chúng ta luôn luôn tôn trọng ý
nguyện của diễn viên, chỉ cần cô có thể dưới tìnb huống không có người
đại diện làm cho bọn họ ký tên, tôi không có lý do gì không đồng ý, lãnh
đạo cấp cao của công ty cũng sẽ không phản đối."
Hắn xem Tống Như lúc này thật sự hoàn toàn là tự tìm đường chết, quay
bộ phim như vậy làm sao có nửa điểm tiền đồ? Đừng nói là làm việc lại, chỉ
sợ còn có thể làm cho công ty bồi thường tiền.
Tống Như tiêu hao nhân khí mà cô ta không dễ dàng tích góp được, đối
bọn họ mà nói lại là chuyện tốt.
"Chỉ cần cô nghĩ xong, ký tên rồi sẽ không thể đổi ý nữa, nếu xảy ra
chuyện công ty sẽ không che chở cho cô làm." Bùi Lạc Phong làm bộ ý tốt
nhắc nhở.
"Tôi đương nhiên nghỉ xong rồi, không cần phiền anh lo lắng." Tống
Như lời muốn nói cũng đã nói xong, đứng dậy đi ra ngoài.
"Tống Như, cô hiện tại quay đầu lại còn kịp, đừng đem mọi chuyện làm
đến đường cùng, tôi sẽ khuyên chị tôi đối với cô thủ hạ lưu tình."
Tống Như không nói gì, dừng lại cước bộ, xoay người nhìn Bùi Lạc
Phong: "Tôi không cần thương hại, tôi cảm nhận được tình cảnh hiện tại
của anh so với tôi càng thảm hại hơn."
"Tống Như, cô không cần không biết phân biệt, hiện tại tôi nói với cô
những lời này đều là nghĩ lại những tình nghĩa trước đây, cô lần lượt khiêu
khích chị của tôi, khiêu khích công ty, đối với cô lại có gì lợi ích, chỉ cần cô
nhận sai, tôi đáp ứng chuyện cũ sẽ bỏ qua, còn có thể cho cô một cơ hội
làm lại." Bùi Lạc Phong càng nói càng gấp.