Ánh mắt anh lạnh lùng hơn mấy phần, lúc trước không công khai quan
hệ hôn nhân của bọn họ cũng có chỗ tốt, có thể dùng cách đó tìm người gây
bất lợi cho Tống Như, bọn họ có gan động đến Tống Như thì phải gánh
được hậu quả.
Lần thứ hai Tống Như nhìn thấy Dương Gia Cửu trở lại chỗ ngồi, đã qua
một lát, hơn nữa xem sắc mặt này của anh, công ty có chuyện sao?
Trong lòng cô suy đoán, có điều dường như Dương Gia Cửu chỉ có đụng
tới chuyện của cô mới có thể lộ ra vẻ mặt như vậy. Không khỏi âm thầm
cau mày, dường như đêm nay cô làm quá náo động, Bùi Uyển Linh bọn họ
sẽ không từ bỏ ý đồ.
Quả nhiên đêm thảm dổ gần kết thúc, các ngôi sao lần lượt rời sân, sau
khi Tống Như và đạo diễn Lý Hải tách ra, rất đúng lúc ở bãi đậu xe đụng
phải ba người Bùi Uyển Linh.
Trên người cô mặc lễ phục bất luận nhìn từ góc độ nào cũng đẹp đến
không tả nổi, trong mắt Bùi Uyển Linh toát lên vẻ trào phúng lại đố kỵ.
"Làm người làm được tới mức này của cô thật sự quá buồn cười, làm
căng với công ty, đối với cô cũng đâu có lợi lộc gì?" Bùi Uyển Linh nhìn
xung quanh một chút, cười lạnh nói: "Tôi tin rằng không bao lâu nữa cô sẽ
quỳ gối xin tôi cứu cô."
"Thật sao? Tôi cũng không biết làm người có thể vô liêm sỉ được như
tình trạng này của các người." Tống Như không có ý định dây dưa với cô
ta, chuẩn bị vòng qua cô ta rời đi.
Nhưng Bùi Uyển Linh không cho cô cơ hội, kéo cổ tay cô: "Cô cho rằng
quay mấy bộ phim là cô có thể bấu víu quan hệ với Dương Gia Cửu sao?
Dựa vào một bộ lễ phục không biết thuê được ở đâu, quả thật là nằm mơ."