ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG - Trang 89

như vòng xoáy vậy.

"Em không định gặp anh ta, chỉ muốn tăng chút thú vị cho trò chơi này

mà thôi."

Dương Gia Cửu cong môi cười nhạt: "Anh còn tưởng em cố ý hẹn anh,

không người vì người đàn ông khác."

"Không phải!" Ở trước mặt anh, Tống Như vĩnh viễn không thể nén

được tình cảm thật sự của mình. Cô vừa hoảng loạn lại vừa khẩn trương
giải thích, nghe giọng nói trầm lặng của anh, trái tim cô lại đập chậm mất
nửa nhịp.

"Vậy thì là gì?" Dương Gia Cửu tiến hành hỏi theo tuần tự, tay giữ lấy

cô, động tác ngang ngược: "Nói."

"...Em chỉ muốn gặp anh." Tống Như chưa từng nói với người đàn ông

naog như vậy. Khác với ở trước ống kính máy quay, cô nói xong mấy từ
này thì gương mặt đã đỏ bừng, trái tim đập thình thịch.

Cho dù cô rất xấu hổ nhưng mỗi từ đều rất chân thành.

"Vậy sao em ngồi xa thế?" Đôi môi mỏng của Dương Gia Cửu khẽ nói

rồi đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Tống Như, ôm lấy vai của cô.

Tống Như ngoan ngoãn dựa ở trong ngực anh, cười tươi.

Từ góc độ của bọn họ có thể thấy rõ ràng tình hình trong đại sảnh, thấy

Bùi Lạc Phong đang ngồi lo lắng chờ đợi. Bao nhiêu lần cô thức trắng đêm
chờ anh ta, khi trái tim chân thành của cô bị anh ta giẫm đạp trên mặt đất,
cô ngu xuẩn như vậy đấy.

Đại khái khi đó Dương Vũ Mịch đang nằm ở trên giường của anh ta!

Dương Gia Cửu nhìn người phụ nữ bên cạnh, im lặng không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.