ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 39

Trần Chí hàng rõ ràng không ngờ Chu Minh Vi lại có thể dứt bỏ mình

một cách dễ dàng như vậy, kinh ngạc lắp bắp:

- Em… Nghe nói em lại thi trượt đúng không? Hồi đó anh từng bảo

nếu em không đỗ được Đại học Bắc Kinh, chúng ta sẽ chia tay. Chính là em
cầu xin anh nên anh mới cho em thêm một năm. Lần này…

- Vậy chia tay đi. – Minh Vi nói nhẹ như không. – Tôi không đủ khả

năng với tới đại học Bắc Kinh, anh cũng không nhất thiết phải đợi tôi. Như
vậy để sau này, nếu anh có gặp trắc trở gì trong cuộc sống cũng không oán
thán mà đổ lên đầu tôi rằng “hồi đó tất cả đều là vì em”. Tôi không gánh
nổi gánh nặng cuộc đời anh đâu, có đúng không Trần Chí Hàng? Chu Minh
Vi với anh không có duyên phận, trước đây là do cô ấy hồ đồ, còn bây giờ
nghĩ thông suốt rồi. Người ta có tụ thì có tan, ai đi đường nấy, tạm biệt anh,
tốt nhất là đừng gặp lại nhau.

Nói xong, Minh Vi kéo tay Giai Ni đi lên cầu thang, bước đi nhanh

nhẹn, đường hoàng dứt khoát, không hề lưu luyến.

Trần Chí Hàng mắt chữ A mồm chữ O đứng đờ người ra đó, không

nói lại được câu nào. Người con gái này dường như đã có một sự sống hoàn
toàn mới, ánh mắt sắc sảo, bộc lộ một vẻ thông minh và chín chắn, không
còn là cô nữ sinh cứng nhắc thật thà như trước.

Cậu ta hoàn toàn biết mình không còn điều khiển được người con gái

này nữa.

- Cậu quyết định rồi à? – Giai Ni nhìn theo bóng Trần Chí Hàng qua

cửa sổ. – Trước đây, rõ ràng cậu bị cậu ta làm cho mê muội tới mức hồn
siêu phách lạc, cả trường đều biết.

Minh Vi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.