ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 37

Trong bức hình là cảnh sông nước Mê Kông lấp lánh dưới ánh chiều

tà, một người đàn ông Đông phương mặc chiếc áo sơ mi trắng cúi đầu,
khuôn mặt đẹp trai trầm ngâm. Một thiếu nữ Pháp với sắc đẹp mê mẫn lòng
người ôm lấy anh ta từ phía sau, đầu khẽ tựa trên vai anh ta. Mái tóc quăn
dài bồng bềnh của thiếu nữ buông lơi trên tấm lưng trần, ánh mắt ngất say.
Hiệu ứng màu sắc và cấu tứ đặc biệt khiến bức hình nhuốm một bầu không
khí mơ hồ đầy quyến rũ.

- Cố Thành Quân quả thực quá đẹp trai. – Vẻ ngây ngất hiện trên

khuôn mặt Tống Mẫn. – Diễn xuất của anh ấy trong phim phải nói là tự
nhiên, cơ thể thật tuyệt.

Cứ ngây ngất đi, ngây ngất hết mình đi, những cô gái không biết mùi

đời.

Minh Vi nhìn cô bé ánh mắt bàng quan.

Người đàn ông mà các em ái mộ bên ngoài là vàng ngọc nhưng thực ra

bên trong lại thối nát. Nhìn tưởng thanh cao nho nhã, nhưng thực ra đây là
âm mưu gian giảo, lại còn bạc tình bạc nghĩa. Vậy nên, có người đã phải trả
giá bằng cả mạng sống của mình đây này.

Minh Vi cúi đầu buồn bã ra khỏi công ty. Giữa đường Tống Mẫn chia

tay hai người bọn họ, Giai Ni cùng Minh Vi về nhà ăn cơm.

Vừa vào đến khu tập thể, từ xa trông thấy một nam sinh dáng người

cao lớn đứng dưới sân. Cậu ta nhìn thấy Minh Vi liền hằm hằm đi tới. Minh
Vi nhìn khuôn mặt non nớt đầy tức giận đó, không biết phải làm gì.

- Anh gọi vào điện thoại di động của em, sao em không bắt máy? –

Nam sinh phủ đầu bằng một câu trách móc. – Anh nghe nói em đã khỏi ốm
lâu rồi, vậy sao không liên lạc với anh lấy một lần? Ngày mai anh quay lại
trường, em cũng không muốn đi tiễn sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.