ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 479

- Phòng bao số năm.

Tô Khả Tinh lập tức chuyển hướng. Lý Kỳ Vân khịt khịt mũi, cười

đắc ý.

Minh Vi gọi điện thoại xong liền quay lại phòng bao, xong không thấy

bóng dáng Đường Hựu Đình đâu. Cô lay gọi Diêu Cánh:

- Đường Hựu Đình đi đâu rồi?

- Chắc là nhà vệ sinh. – Diêu Cánh lơ mơ.

Minh Vi liền đi ra ngoài tìm Đường Hựu Đình.

Cánh cửa phòng bao số bảy ngay cạnh đó đang hé mở, bên trong tối

om, có giọng con gái rên rỉ trong đó. Minh Vi coi thường, lắc đầu đi tiếp,
song đã nghe thấy một tiếng: “Hựu Đình…”.

Cô cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, từ từ quay người lại,

khẽ đẩy cánh cửa đang nửa đóng nửa mở đó ra.

Trong bóng tối mờ mờ, có hai người đang quấn lấy nhau trên sa-lông.

Tiếng thở nặng nề của người đàn ông bện xoắn lấy tiếng rên rỉ của người
phụ nữ, khi lọt vào tai Minh Vi trở thành một thứ âm thanh ma quỷ.

Tô Khả Tinh áo quần trễ nải, ngồi trên người Đường Hựu Đình, đôi

chân trắng quặp lấy lưng anh. Thấy Minh Vi đi vào cô ta vẫn ngồi yên ôm
lấy Đường Hựu Đình mà hôn. Đường Hựu Đình nằm trên ghế vô tri vô
giác, quần áo còn nguyên trên người.

Năm đó, Minh Vi có thể xông vào nói lý với Cố Thành Quân và Chân

Tích thì giờ đây, cũng sẽ không bưng mặt khóc rồi chạy ra giống như các
nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình. Bộ não bừng bừng phẫn nộ
của cô còn giữ được lý trí, song vẫn tới mức chuyện gì cũng có thể làm. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.