ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 492

giờ cô vẫn trong tình trạng chưa hết chấn động, còn chưa kịp bi phẫn và sợ
hãi, còn có thể cười tự giễu được.

Nếu vậy chẳng phải kiếp này cô mất công toi sao? Mà kiếp này cô

đang trẻ trung như vậy, cuộc đời còn quá dài, sau này phải làm thế nào? Cô
không còn một trái tim yếu ớt, làm sao có thể bất đắc kì tử như lần trước?
Hơn nữa, cô làm sao chấp nhận chết một cách dễ dàng như vậy? Cô chết
rồi thì mẹ phải làm sao? Đường Hựu Đình phải làm thế nào…

Trước mắt lại hiện ra hình ảnh Tô Khả Tinh ngồi trên người Đường

Hựu Đình. Minh Vi đau đớn nhắm nghiền mắt lại.

Hiện giờ cô thực sự không còn hơi sức để ý đến tâm trạng đó. Lý trí

nói cho cô biết trong sự việc lần này, sai lầm chủ yếu không nằm ở chỗ
Đường Hựu Đình, song cũng giống như một chiếc bánh kem ngon lành lại
thiếu mất một miếng bơ, cho nên không sao có nổi hứng thú để thưởng thức
chiếc bánh đó.

Giá như khi ấy cô mặc kệ bỏ đi, giá như khi đưa Đường Hựu Đình ra

xe cô không quay lại lấy túi nữa, giá như….

Minh Vi cười cay đắng.

Số phận không phải chỉ đùa cợt với cô. Cho cô tất cả, rồi phút chốc

tước đoạt đi tất cả, đây thực sự là một trò chơi ác nghiệt.

Khi nhìn thấy Chu Minh Vi, luật sư Vương ngạc nhiên. Ông tưởng sẽ

nhìn thấy một đôi mắt mọng lên vì khóc, một cô gái yếu đuối sắp sục đổ
đến nơi, nhưng Chu Minh Vi ngồi đó, dù trông nhợt nhạt và tiều tụy, vô
cùng mệt mỏi, nhưng không hề có biểu hiện kích động nào.

- Tình hình của cô hiện giờ hơi phức tạp. – Luật sư Vương nói.- Tạm

thời chúng tôi chưa thể bảo lãnh cho cô ra được. Trợ lý của cô cũng có đến
đây, cô cần thứ gì cứ nói với tôi, cô ấy sẽ quay về lấy mang đến cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.