ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 433

rượu, tửu lượng của cô gần đây có xu hướng giảm nên rất dễ say, cô đành
phải bám vào tường thận trọng dò dẫm từng bước một.

Dọc hành lang thỉnh thoảng lại nghe được tiếng hát vọng ra từ một

phòng nào đó, vì mải nhìn vào nhà vệ sinh nên Phương Thần bất cẩn va
mạnh vào một người nào đó.

Do có hơi men, phản ứng của Phương Thần có phần chậm chạp, khi cô

ngẩng đầu lên thì thấy đối phương cũng có vẻ rất ngạc nhiên, người ấy liếc
nhìn một lượt rồi nhướng đôi lông mày màu vàng rực, cười với vẻ bất thiện:
“Thấy chưa, chúng ta lại gặp nhau rồi”.

Thấy vẻ mặt của Phương Thần vẫn không thay đổi, Jonathan thu lại nụ

cười, nheo mắt nhìn cô từ đầu xuống chân, rồi nói: “Nếu đã tình cờ như vậy,
chi bằng vào đây uống một chén đi!”.

“Không.”

Phương Thần quay người đinh bước đi, nhưng đối phương đã nhanh

chóng giơ tay ra ngăn cô lại, vẻ mặt càng trở nên khó cơi hơn: “Tôi đã
không chấp với sự vô lễ của cô hôm ấy rồi. Sao, vẫn còn định từ chối?”.

Có lẽ đã uống rất nhiều, nên chỉ đứng một chút Phương Thần cảm thấy

mắt hoa đầu váng, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo, cô biết động cơ của người
đàn ông này không đơn thuần, tiếp xúc với hắn sẽ không có bất cứ điều tốt
đẹp nào.

Phòng mà bạn của cô đặt ở đầu kia của hành lang, mặc dù cách đó

không xa, nhưng KTV như một mê cùng này đã tạo ra một kiến trúc có tới
bảy, tám điểm ngoặt cho mỗi một hành, vì thế nếu muốn gọi người quen tới
giúp đỡ là điều không thể. Phương Thần cố gắng lấy lại tinh thần, đang tính
xem có nên dứt khoát tránh ngay vào nhà vệ sinh nữ hay không thì cánh cửa
phòng bên lập tức bật mở, mấy thuộc hạ của Jonathan lần lượt bước ra đứng
vây quanh cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.