ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 434

Phương thần rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, bất giác ngước mắt lên

nhìn Jonathan: “Rốt cuộc là anh muốn gì?”.

“Muốn mời cô uống một chén rượu.” Jonathan hơi dừng lại, rồi nói tiếp:

“Ngoài ra, tiện thể nói nốt nội dung câu chuyện mà lần trước chúng ta chưa
nói hết”.

“Xin lỗi, tôi không muốn uống, hơn nữa cũng chẳng có gì phải nói cả.”

“E rằng chuyện này không thể do cô quyết định được.”

Jonathan khoát tay, một người đàn ông to lớn đứng bên lập tức bước lên,

tóm lấy cánh tay của Phương Thần một cách hết sức dễ dàng.

Vì đối phương dùng sức khá mạnh, nên dù cho Phương Thần ra sức

vùng vẫy cũng chẳng ăn thua gì, hắn ta vẫn cứ làm theo chỉ thị của Jonathan
định kéo cô vào bên trong với vẻ mặt không chút biểu cảm.

Giữa nói công cộng mà hành động như thế chẳng khác gì kẻ cướp!

Phương Thần vừa xấu hổ vừa tức giận, nhưng tứ chi không thể nào cựa

quậy được, cũng không có bất cứ sự chi viện nào, bởi vì lúc đó dọc hành
lang không hề có bất cứ bóng người nào. Phương Thần quay lại, trừng mắt
nhìn Jonathan, nghiến răng chửi một câu rất lớn, tất nhiên đó là một câu
tiếng Anh chính cống. Jonathan sững người trong giây lát, khuôn mặt lập
tức bộc lộ vẻ hung ác.

Người chửi hắn ta câu tương tự lần trước đã bị hắn kém xuống song cho

cá ăn thịt.

Jonathan sầm mặt bước tới trước, giơ tay định giáng xuống một cái tát.

Một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp! Hắn ta nghĩ, nhưng đáng tiếc, cô lại

xúc phạm đến hắn lần nữa và không chịu hợp tác. Một tính nết tệ hại như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.