ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 489

"Tốt nhất là giải quyết một lần cho xong." Gạt bớt tàn ở điếu thuốc, Hàn

Duệ dựa người vào sofa, một lúc sau nói thêm: "Nếu như có thể mượn tay
người khác để trừ khử hắn là tốt nhất".

Lúc Tạ Thiếu Vĩ ra về thì trời đã tối hẳn.

Ngồi một mình trong phòng khách một lúc, Hàn Duệ mới đứng dậy lên

lầu.

Hàn Duệ đứng trước cửa phòng ngủ đang đóng kín một lúc, cuối cùng

mở cửa đi vào.

Đúng như dự đoán, đón tiếp anh là một chiếc gối được ném ra rất mạnh,

cho thấy người ném nó đang trong cơn giận dữ ngùn ngụt.

"Em làm gì thế?", đón lấy chiếc gối ném sang một bên, Hàn Duệ từ từ

quay về phía người đang ngồi trên giường.

Phương Thần đang rất tức giận, cô đứng bật dậy, ném cái nhìn lạnh lùng

về phía Hàn Duệ: "Tôi chỉ tiếc là vật vừa ném vào mặt anh không phải là
một con dao!".

Hàn Duệ cười vẻ không hề tức giận: "Chẳng nhẽ em hận tôi đến thế

sao?".

"Anh dựa vào cái gì mà làm như vậy? Dựa vào cái gì mà nhốt tôi lại?",

Phương Thần nắm chặt nắm đấm, đôi mắt rực lửa. Trong cuộc đời hơn hai
mươi năm, đây là lần đầu tiên cô bắt gặp một hành vi thô bạo đến như vậy.

Dáng điệu trong cơn tức giận của cô thật giống một con thú bị chọc tức,

toàn thân nó xù lông lên để sẵn sàng chống lại kẻ thù, lại cũng giống một
ngọn lửa đang cháy rừng rực, đến đôi mắt cũng sáng bừng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.