ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 513

“Xem ra tôi đã sai rồi. Có lẽ bây giờ cô không còn để tâm đến việc Lục

Tịch đã chết như thế nào.” “Ai nói với anh thế?”, nói xong, Phương Thần
khẽ mím môi, giữ lại câu nói phía sau. Jonathan dường như đã nhìn thấu
những suy nghĩ trong lòng Phương Thần. Người đàn ông ngoại quốc cao to
này gật đầu nói: “Nhưng Alex rất khó đối phó, đúng không? Cô cũng nên
hiểu rằng, để lấy được thông tin có giá trị từ miệng Alex là việc rất khó”.
Jonathan nói không sai, Phương Thần không lên tiếng mà đợi Jonathan nói
tiếp: “Có lẽ đêm nay tôi có thể giúp được cô”. Giống như người làm ảo
thuật, Jonathan móc từ trong túi ra một vật rồi đặt vào lòng bàn tay, đưa cho
Phương Thần, nói: “Cô hãy đeo cái này vào”.

Đó là một chiếc nhẫn cổ xưa tinh xảo, trên nhẫn khắc những hình hoa

văn rất phức tạp, uốn lượn. Dưới ánh đèn chiếc nhẫn ánh lén màu xanh
thẫm.

“Đây là di vật của chị cô, khi còn sống cô ấy coi nó là vật báu của mình,

mãi đến lúc xảy ra chuyện nó mới được đeo vào tay của cô ấy”, Jonathan
ngước nhìn vẻ mặt của Phương Thần, rồi chậm rãi nói: “Cái nhẫn đó là do
Alex tặng cho cô ấy”.

Phương Thần định đưa tay ra đón chiếc nhẫn, nhưng câu nói cuối cùng

của Jonathan đã khiến cho cô lập tức từ bỏ ý định ấy. Chỉ là một món quà
bình thường? Hay là tín vật đính ước, cho nên Lục Tịch mới quý trọng nó
đến thế?

Với giọng khô cứng, Phương Thần hỏi: “Anh đưa chiếc nhẫn cho tôi để

làm gì?”. “Cô hãy đeo nó vào. Sự việc đã xảy ra lâu lắm rồi, lẽ nào cô
không muốn biết khi nhìn thấy cái nhẫn này liệu Alex có nhớ đến Lục Tịch
hay không?”. Câu nói của Jonathan có một sức cám dỗ đặc biệt, nó giống
như một sợi dây vô hình đang dần dần trói chặt lấy Phương Thần. “Thực ra
cả cô cũng tò mò như tôi, đều muốn biết khi nhớ đến Lục Tịch, Alex sẽ có
phản ứng như thế nào!” Thấy được sự chần chừ do dự của Phương Thần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.