ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 549

ràng cứ baám riết lấy cô, thì hãy cho nó lùi vào quên lãng.

Những nụ hôn và bàn tay ôm ấp mỗi lúc một nhiều hơn, chặt hôn và

càng có xu hướng cuồng nhiệt hơn.

Hơi thở quen thuộc đang kề bên, vấn vít quanh cô. Phương Thần bất

giác khẽ rên lên một tiếng, nhưng ngay lập tức cô thấy phía trước mình
bỗng trở nên trống không.

Hàn Duệ đã buông Phương Thần ra">

Phương Thần mở mắt ra, cô thấy Hàn Duệ đang nhướn đôi mày: “Bây

giờ tôi có thể xác định được, ít nhất trong chuyện này, hai chúng ta rất tâm
đầu ý hợp.

Lời của Hàn Duệ vừa như xét đoán, lại vừa như chỉ trích một cách ác ý.

Đến lúc này, Phương Thần càng cảm thấy mơ hồ. Con người ấy, sau khi

trở về vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.