ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 73

“Thế nào cũng được”, Tiêu Mạc nhắm mắt lại, đáp một cách mơ hồ.

* * *

Phương Thần suy nghĩ một lát, chỉ cần báo cho tài xế biết địa điểm là

được, rồi sau đó cô lấy di gọi.

Mươi phút sau, cô đưa Tiêu Mạc vào nhà, người giúp việc thò đầu từ

trong bếp ra, nói: “Em vừa mới cho gạo vào nồi, chờ thêm một lát nữa”.

“Không sao.” Phương Thần đáp xong, quay ra giới thiệu rất vắn tắt với

bố mẹ, “Thưa bố mẹ, đây là bạn của con. Anh ấy là Tiêu Mạc, anh ấy tới
đây là vì công việc”.

“Cháu xin chúc hai bác năm mới mạnh khỏe.” Tiêu Mạc nói với vẻ rất

nhã nhặn, lễ độ: “Thời gian gấp quá nên cháu không kịp mua gì, như thế
thật không phải”.

Phương Thần bất giác quay sang nhìn anh.

Anh chàng này thật lạ, rõ ràng lúc ở trong xe, đến một câu cũng không

nói, ấy thế mà vừa mới tới đây đã lập tức tỉnh ngay, lại còn nghĩ ra được
phép tắc, lễ nghĩa nữa.

Giới thiệu với cha mẹ xong, Phương Thần dẫn Tiêu Mạc vào phòng

dành cho khách.

“Anh nằm xuống nghỉ một lát đi, đợi cháo nấu xong em sẽ gọi.”

Dựa thân hình cao ráo vào đầu giường một cách thoải mái, Tiêu Mạc hỏi

đột ngột: “Vào lúc này mà còn đưa con trai về. Em không sợ cha mẹ hiểu
lầm à?”.

“Không đâu, vì mọi điều kiện của anh đều rất tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.