ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 72

“Bảo lái xe đến đón anh, hoặc nếu không gọi taxi.”

Phương Thần nói xong câu đó thì thấy đầu dây bên kia im lặng một lát,

rồi Tiêu Mạc nói bằng giọng bất lực: “Anh đã cho lái xe nghỉ rồi. Hơn nữa,
từ đây mà về thành phố C đi taxi sẽ rất tốn tiền”.

Nhà kinh doanh một ngày thu lời cả đống mà cũng tính toán chi phí cho

một cuốc taxi?

Cảm thấy hơi ngạc nhiên, Phương Thần bất giác hỏi: “Chẳng lẽ anh

đang ở Bắc Kinh à?”.

“Không phải, anh đang ở Thúy Vi Hiên trên Tây Lộ của Tân Châu.”

Khi tìm thấy Tiêu Mạc trong phong VIP lớn nhất ở Thúy Vi Hiên,

Phương Thần không khỏi ngạc nhiên.

“Sao anh lại tới đây?”

“Tiếp khách.” Tiêu Mạc ngồi trên ghế, dáng điệu lười biếng, một tay đỡ

trán, complet cởi ra vứt bên cạnh, trên người chỉ còn chiếc áo sơ mi màu
nâu nhạt, khiến cho sắc mặt anh trắng nhợt, xem ra anh ta đã uống rất
nhiều.

Điều mà Phương Thần cảm thấy rất phục Tiêu Mạc là, lời nói của anh

vẫn rất tỉnh táo, mạch lạc. Sau khi cùng ngồi vào taxi, Tiêu Mạc nhìn cô với
vẻ áy náy, rồi hỏi: “Những người ở đây đều uống rượu như thế sao? Nếu
biết trước thế này thì anh đã nhờ em tư vấn giúp, ít nhất thì cũng để lái xe đi
cùng”.

“Cũng được”, Phương Thần đáp, “ít nhất thì những người mà em biết

tửu lượng đều rất khá”. Vừa nói, cô vừa nhìn dáng điệu khổ sở và vẻ mặt
nhăn nhó của Tiêu Mạc, vì vậy hỏi tiếp: “Có cần nghỉ một chút không? Hay
là ăn chút gì lót dạ nhé?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.