ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 76

Tiêu Mạc đứng bên ngưỡng cửa, dáng điệu thư nhàn, miệng hé cười.

“Đây là phòng của em à?”, anh ta vẫn đứng nguyên chỗ cũ, và chỉ đưa

mắt vào ngó quanh.

Phương Thần không trả lời, sắc mặt đã trở lại bình thường, cô đặt tập

tranh về chỗ cũ, sau đó bước tới trước mặt Tiêu Mạc, hỏi: “Anh đã ăn cháo
chưa?”.

“Không có em, anh sao dám ngồi vào bàn ăn cho được?”

“Cha mẹ em rất dễ tính.” Mặc dù nói như vậy, nhưng cô vẫn cùng anh

bước xuống lầu, rồi lại cùng anh ăn hết một bát cháo.

Khi trời sắp tối, Phương Thần quyết định quay lại thành phố C.

Cha cô không lấy gì làm ngạc nhiên, đã từ lâu ông rất ít để mắt đến việc

của con cái. Chỉ có mẹ cô lên tiếng: “Này, còn hai ngày nghỉ nữa cơ mà? Đi
vội như thế là vì chuyện gì?”.

“Con muốn đi sớm để thu dọn nhà ở trên đó một chút, kẻo Tết xong lại

bận bù đầu lên.” Túi hành lý gọn nhẹ của cô đã được chuẩn bị xong từ lúc
nào. Cô quay sang nói với Tiêu Mạc: “Em đi nhờ xe, không sao

Tiêu Mạc cười, đáp: “Tất nhiên là không sao rồi”.

Tiêu Mạc tỉnh rượu rất nhanh, như thể chỉ cần nghỉ ngơi một chút là lấy

lại được sức lực và tinh thần. Anh hỏi Phương Thần: “Không định ngủ một
lúc à?”.

Phương Thần lắc đầu, vẫn giữ nguyên tư thế lúc đầu mắt nhìn thẫn thờ

ra những cành cây khô ngoài cửa sổ. Lúc đó trời đã tối đen, chẳng còn trông
rõ bất cứ thứ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.