ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 100

-Anh hết chỗ để đùa rồi hay sao?
Dinh cười thú vị:
-Làm gì mà em đỏ mặt tía tai thế? Nhớ thì nói nhớ chứ có gì mà….
Không để Công Dinh nói dứt. Hoa Phượng nhéo vào cánh tay anh đang
chống trên bàn, nhăn mặt cự nự:
-Anh mà còn nói nữa thì…em méc ba anh đấy.
Dinh vẫn đùa dai:
-Ồ! Anh cũng định vào trong đó nói cho ba biết đây. Làm gì trợn mắt với
anh vậy? Không tin à? – Kéo chiếc ghế ngồi xuống đối diện với cô, D nói
tiếp – Anh sẽ vào đó nói rằng nhớ em quá không chịu được, nên xin ba cho
em được về sớm, sau đó tụi mình đi chơi. Chịu không?
Hoa Phượng xua tay lia lịa:
-Không được đâu. Công việc của em còn nhiều lắm.
-Chà! Ba anh có thư ký siêng ghệ Đùa với em chút thôi. Anh phải vào xem
có việc gì mà ba anh nhắn đến gấp thế không biết.
Hoa Phượng ngạc nhiên:
-Ba anh nhắn à?
-Ừ. Anh đang ở nhà Nguyên Bình thì ba gọi cho anh, kêu đến đây gấp, có
việc cần. Thôi, để anh vào xem sao.
Dinh đứng dậy, thuận tay đẩy chiêc ghế vào sát góc, nháy mắt với cô rồi đi
vào phòng Giám đốc.
Hoa Phượng nhìntheo một lúc, rồi lắc nhẹ đầu, cắm cúi làm nốt công việc
còn dang dở.
Từ bàn bên này, Thanh Trà kín đáo quan sát. Khi thấy Dinh vào phòng
Giám đốc một lúc lâu mà chưa ra, cô bèn tìm cách để đi vào trong đó. Ngó
qua bàn của Quốc, thấy có một xấph hồ sơ chưa được ông Thịnh ký, Thanh
Trà bèn đến bên bàn Quốc, đưa tay chỉ xấp giấy, miệng hỏi: -Ủa! Sao mấy
cái này chưa đưa Giám đốc ký vậy anh Quốc?
Quốc ngẩng lên nhìn Thanh Trà, rồi nhìn theo tay cô đang chỉ tập hồ sơ,
anh trả lời:
-Hả? À! Để một chút nữa đi. Anh làm xong hết chỗ này rồi đưa giám đốc
ký luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.