ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 99

Trong quán ăn, Công Dinh hỏi chuyện với Thanh Trà một cách tự nhiên:
-Trà đi một mình sao?
Thanh Trà gật đầu.
-Sao Trà không rủ thêm ai đó đi cùng? Cô còn dư một vé mà?
-Có rủ, nhưng người ta không thích đi chung với tôi.
giọng Thanh Trà có vẻ hờn dỗi, nửa đùa nửa thật. Nghe vậy, nét mặt Công
Dinh hơi biến đổi, anh liếc sang nhìn Hoa Phượng với ánh mắt sượng sùng.
Nhưng Hoa Phượng làm lơ không nhìn anh. Cô biết Dinh đang bối rối
trước sự dạn dĩ của Thanh Trà, vì ngay cả cô cũng cảm thấy ái ngại cho
Dinh, nên cô đành lặng thinh.
Nguyên Bình kín đáo nhìn mọi người để tìm hiểu sự việc. Thấy cả ba cùng
im lặng, anh bèn nói một câu vô thưởng vô phạt:
-Hôm trước quên không gởi vé cho Thanh Trà, để cô phải mua vé để xem,
thật tôi cũng áy náy quá.
Thanh Trà cười thoải mái với Nguyên Bình:
-Có gì đâu. Mai mốt anh nhớ là được rồi.
-Vâng. Chắc chắn sẽ nhớ.
o O o
Một bóng người vừa đẩy cửa đi vào làm mọi người đang làm việc trong
công ty cùng ngẩng lên nhìn. Khi nhận ra là Công Dinh thì không ai để ý
nữa, tiếp tục cấm cúi làm nốp phần việc của mình. Hoa Phượng ngưng tay,
mỉm cười khi Dinh đi đến gần. Cô nhướng mắt, hỏi nhỏ:
-Gì vậy anh?
Công Dinh đứng lại trước bàn làm việc của cô, chống hai tay lên mặt bàn,
cúi xuống ghé sát vào tai cô, thì thầm:
-Anh nhớ em.
Hoa Phượng chợt đỏ bừng mặt, mắt nhớn nhác nhìn xung quanh như sợ
người khác nghe thấy câu nói vừa rồi của Dinh. KHông ai để ý, ngoại trừ
Thanh Trà đang nhìn hai người, nhưng có vẻ như không hiểu Dinh đã nói gì
với Hoa Phượng. Gương mặt Thanh Trà đầy vẻ thắc mắc nhưng cũng giả
tảng, làm như không để ý.
Hoa Phượng lườm Dinh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.