ANH HÙNG CA - Trang 180

Tiểu Trúc dù đã ngã xuống đất nhưng vẫn chẳng để tâm tới thương thế

của bản thân, vội vàng đưa tay lần mò về phía Minh Xà. Thấy nàng lúc này
không thể đứng dậy nổi, Tất Phi bất giác hơi cau mày, chậm rãi nói một
câu: “Xin đắc tội”, rồi khom người xuống đỡ nàng thiếu nữ lên. Chính vào
lúc này, bên tai y chợt vang lên tiếng gió rít, một tấm bùa màu đỏ bay vụt
tới như một mũi tên, nổ tung ngay bên cạnh y.

“Tất Phi, ta thấy đầu óc người đúng là lú lẫn rồi.” Lận Bạch Trạch bước

ra từ trong rừng, trừng mắt nhìn Tất Phi, lại liếc nhìn Tiểu Trúc và Minh Xà
đang ngã trên mặt đất, cười lạnh nói: “Phải chăng ngươi đã phải lòng con
ranh này rồi?”

Lời của hắn còn chưa dứt, từ trong rừng lại có mười mấy người nữa đi

ra, chính là đệ tử của hai phái Thập Phương điện và Xích Vân lâu. Bọn họ
nhanh chóng bao vây mấy người Tiểu Trúc.

Nhìn thấy tình cảnh này, Tất Phi hơi nhếch khóe môi cười gượng gạo.

“Rốt cuộc thế nào là “đúng”, thế nào là “sai”? Lận huynh, ngươi luôn
miệng nói “trừ ma vệ đạo”, nhưng không ngờ lại dùng tà vật Thiên Anh
huyết để đối phó với một vị cô nương bình thường, lẽ nào đây chính là cái
gọi là “đạo”của ngươi ư?”

Khóe mắt bất giác hơi co giật, Lận Bạch Trạch cười lạnh, nói: “Về hùa

với yêu ma, người như thế mà có thể nói là bình thường được ư? Tất Phi, ta
cũng chẳng muốn chơi trò miệng lưỡi với ngươi thêm làm gì, chỉ cần ngươi
chịu giết chết con xà yêu và ả yêu nữ này, ta ắt sẽ nói tốt cho ngươi mấy
câu, để các vị chưởng môn của Tru Yêu tứ phái không trị ngươi vì tội tùy
tiện buông tha cho yêu nghiệt. Nhưng nếu ngươi vẫn cứ chấp mê bất ngộ

[1]

,

vậy thì chớ trách ta…”

[1] U mê không chịu tỉnh ngộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.