ANH HÙNG CA - Trang 76

Có điều, lần này bắt gặp thái độ lạnh lùng của y, Quách Vũ lại chẳng hềoán
thán, còn nhiệt tình bước đến nghênh đón, ân cần nói: “Úi chà, tiểu ca chỉ
đi tiểu thôi mà sao đi lâu vậy? Có phải là do thận hư không thế? Ngày mai
ta sẽ ngâm cho cậu ít rượu lộc nhung, đảm bảo sẽ có hiệu quả!”

“…” Quy Hải Minh chẳng biết phải nói gì, chỉ hơi cau mày lại vẻ không

vui. Riêng Mặc Bạch đang nằmbò trên vai Tiểu Trúc thì cười đến nỗi toàn
thân run rẩy. Phát hiện ra ánh mắt chế giễu của Mặc Bạch, Quy Hải Minh
lạnh lùng đưa mắt nhìn qua, thần sắc không giận tự uy, còn mang theo mấy
tia cảnh cáo. Nhưng Mặc Bạch há lại bị y dọa nạt, lập tức trừng mắt nhìn
lại đối phương, chẳng chút kiêng dè.

Đúng vào lúc này, Quách Vũ chợt vỗ lưng Quách Hồng Phi, xúi giục y

gọi Quy Hải Minh một tiếng “đại ca”. Mặc Bạch nghe thấy thế thì thôi
không trừngmắt nữa, chuyển sang cười sằng sặc, “bộp” một tiếng rơixuống
khỏi vai Tiểu Trúc, ngã chổng vó lên trời.

***

Vầng tà dương đã lặn, màn đêm từ từ buông xuống.

Trong ngôi nhà gỗ nhỏ bé, ánh nến nhè nhẹ đung đưa, mang lại cảm giác

hết sức ấm áp. Trên bàn bày bốn đĩa thức ăn, lần lượt là vịt nướng, lạp
xưởng, cải luộc và đậu phụ nhự, tuy chỉ là những món ăn dân đã bình
thường nhưng cũng đủ khiến người ta phải nhỏnước dãi.

Quách Vũ đưa tay tới xé hai chiếc đùi vịt bóng loáng dầu mỡ, lần lượt bỏ

vào trong bát của Tiểu Trúc và Quy Hải Minh, sau đó cất tiếng cười vang,
sang sảng nói: “Nhà ta ở gần núi, không có điểm nào tốt cả, duy có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.