ANH HÙNG CHÍ - Trang 1062

Cao Định nghe ngữ khí quen thuộc liền quay đầu ngưng mắt nhìn lại, thì ra
là một tiên sinh kể chuyện.

Cao Định có điểm không vui, một tiên sinh kể chuyện nho nhỏ sao có thể
tùy tiện chỉ bảo gia chủ thế này thế nọ? Lập tức không để ý đến mà nói:

- Nếu Trương tiên sinh đồng ý đối xử tử tế với đám lão bộc của ta, lão hủ
thật là an tâm.

Đang muốn xoay người đi vào thì lại nghe Dương Túc Quan nói:

- Gian nịnh ba hoa, diễn trò che mắt Thánh chủ, đại hung a đại hung!

Cao Định nghe lời có thâm ý thì quay đầu, đã thấy tiên sinh kể chuyện kia
nhìn lão không chớp mắt.

Cao Định đang muốn nổi giận, lại thấy bộ dạng của tiên sinh kể chuyện có
điểm quen thuộc. Cẩn thận nhìn lại thì lão chấn động, vui vẻ nói:

- Ai! Quả nhiên hữu duyên thì ngàn dặm cũng gặp! Đây không phải là Túc
Quan hiền điệt sao? Sao lại giả làm tiên sinh kể chuyện như vậy?

Ba người Cửu Hoa Sơn lắp bắp kinh hãi, đều không ngờ Cao Định nhận
biết vị tiên sinh kể chuyện này. Mọi người đang ngờ vực thì Cao Định đã
nắm chặt tay Dương Túc Quan, cười to nói:

- Không ngờ hiền điệt lại có công vụ đến Hà Nam, là Liễu Hầu gia sai sử
hay là ý chỉ của Hoàng thượng!

Dương Túc Quan cố ý để lão nhận ra mình. Lúc này chỉ cười ha hả mà
không đáp lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.