ANH HÙNG CHÍ - Trang 1070

Tiếp theo cửa phòng mở ra, một cái ghế dài thò ra đánh vào trên chân phiên
tăng. Dương Túc Quan mỉm cười, biết khách trong phòng đích thị là đám
người Cửu Hoa Sơn.

Phiên tăng nọ giận dữ muốn điên lên, mắng:

- Ngươi, tiểu cô nương, cút ra! Ghế, không phải.

Phiên tăng này không thông thạo Hán ngữ. Ý là "Tiểu cô nương ngươi mau
mau lăn ra đây, không phải ghế lăn ra đây."

Thiếu nữ kia lại cười nói:

- Tiểu cô nương ta, ném ghế ra đúng không? Đúng vậy.

Nàng nghe phiên tăng nói chuyện không lọt tai lấy một chữ, liền ngắt lại
dấu phẩy. Ý tứ trong câu liền thay đổi thành "Có phải tiểu cô nương ta vừa
vụt ghế ra? Đương nhiên là vậy"

Nàng còn thuận thế tiếp tục vụt chiếc ghế. Chỉ nghe bình một tiếng, đánh
cho phiên tăng nọ đầu váng não trướng.

Phiên tăng nọ giận dữ quát:

- Ngươi, chết! Ta, giết!

Tiếp theo nhảy vọt vào trong phòng, lại nghe bịch một tiếng thì hắn đã lăn
ra. Thiếu nữ kia ở trong phòng cười nói:

- Ngươi, lăn! Ta, đá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.