ANH HÙNG CHÍ - Trang 1172

Mọi người nghe tiếng quát thì quay đầu, chỉ thấy Linh Chân trợn tròn đôi
mắt, lớn tiếng nói:

- Dương sư đệ, ngươi đang làm gì vậy? Việc trọng đại như thế, sao có thể
giao cho một tiểu nha đầu!

Dương Túc Quan cau mày nói:

- Chúng ta nhiều người như vậy nhưng không ai nguyện lưu lại nơi này, chỉ
có Quyên Nhi cô nương biết trách nhiệm quan trọng.

Quyên Nhi bày ra bộ mặt bất đắc dĩ, thở dài:

- Đúng vậy. Chỉ vì Dương sư đệ của đại sư phụ cầu khẩn, nữ hiệp ta mới
không thể chối từ, đành phải nghĩa bạc vân thiên một phen, ai. . . Đại sư
phụ ngươi còn nói này nói nọ, thói đời thật lắm nhiêu khê a!

Mọi người nghe nàng hồ ngôn loạn ngữ, giả bộ đại nhân thì trong lòng đều
cười thầm.

Vi Tử Tráng cũng cau mày nói:

- Quyên Nhi nói đúng. Người trụ lại ở đây vô cùng quan trọng, ta tuy muốn
làm nhưng công phu lại kém, ai. . . Còn không bằng Quyên Nhi thủ cước
lanh lẹ.

Linh Chân đỏ bừng mặt quát:

- Tiểu nha đầu này….Các ngươi, không được, các ngươi để ta làm đi!

Dương Túc Quan vờ kinh ngạc nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.