ANH HÙNG CHÍ - Trang 1252

Bộ khoái nọ lại quát to sai bảo. Chúng quan sai nào dám làm trái, liền dắt
năm con tuấn mã lại đây. Bộ khoái bồi cười nói:

- Đại gia, ngựa đã dắt tới cho ngài, lão nhân gia có thể đi rồi.

Dương Túc Quan quay đầu nhìn Linh Chân, thấy lão còn đang vận công
kháng độc chưa thể đi lại, liền mỉm cười nói:

- Không vội, không vội, thịt rượu trong điếm rất ngon, phong cảnh lại
thoáng đãng, chúng ta uống vài chén rồi đi cũng không muộn.

Nói xong kêu tiểu nhị mang rượu tới, tự rót rượu bộ khoái nọ.

Bộ khoái nọ cố trấn tĩnh, miễn cưỡng nâng chén rượu nhưng vẫn để rớt ra.
Dương Túc Quan ngồi bên cạnh, bàn tay không rời ót đối phương.

Qua thời gian một bữa cơm, đột nhiên Linh Chân mở mắt, lại thấy bàn tay
đã đỡ sưng hơn nhiều. Lão thấy mọi người nhìn mình không chớp mắt thì
cười nói:

- Lão tử còn chưa chết được! Độc này tuy lợi hại nhưng còn chưa làm khó
được ta! Chỉ cần thêm mấy canh giờ, chắc chắn lão tử sẽ đẩy quỷ độc này
ra.

Mọi người nghe vậy thì mừng rỡ, Dương Túc Quan gật đầu nói:

- Thật tốt quá, vậy chúng ta đi thôi!

Có điều nội lực của Ngũ Định Viễn thua xa Linh Chân, không thể tự trừ
độc. Lúc này hắn đã hôn mê bất tỉnh, hắc khí trên mặt càng ngày đậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.