ANH HÙNG CHÍ - Trang 1295

Nha Bổng. Nếu Đơn Quốc Dịch không buông binh khí thì năm ngón tay
phải liền bị chém rời, ai ngờ Đơn Quốc Dịch vô cùng hung hãn, xoay nửa
vòng cổ tay tránh được nơi yếu hại là năm ngón tay. Có điều kiếm của
Dương Túc Quan vô cùng sắc bén, đã kịp chém một nhát trúng mu bàn tay
phải. Đơn Quốc Dịch hô to một tiếng, máu tươi đầm đìa nhưng tả quyền lại
đánh ra, trúng vào giữa ngực Dương Túc Quan.

Nội công của Dương Túc Quan vốn thâm hậu, ngực trúng một quyền nhưng
điều tức một lát liền không sao. Chàng xoay người, một kiếm đâm tới cổ
họng Đơn Quốc Dịch. Ai ngờ đối phương như con dã thú, chỉ khẽ tránh đi
nơi yếu hại, trường kiếm Dương Túc Quan vẽ một vết máu trên cổ hắn
nhưng Lang Nha Bổng trên tay lại nện xuống đầu chàng, Dương Túc Quan
chấn động, vội vàng nhảy ra sau.

Đơn Quốc Dịch hổ rống một tiếng lao lên trước, Lang Nha Bổng trên tay
giơ cao nện thẳng tới. Dương Túc Quan quát:

- Ngươi không muốn sống nữa sao?

Lại giơ kiếm đâm tới trán hắn. Đơn Quốc Dịch lăn một vòng, vung cước
quét ra. Dương Túc Quan đành lần nữa nhảy về sau né tránh.

Chỉ thấy Đơn Quốc Dịch như hổ điên, thế công không ngừng nghỉ, nếu có
cơ hội thì ngay cả miệng cũng dùng để cắn. Dương Túc Quan một thân cao
thâm võ công mà đành thối lui liên tục, không hề chiếm được thượng
phong.

Bách Hoa tiên tử cười nói:

- An đại nhân, cao thủ thuộc hạ của ngươi đánh thật đẹp, xem công phu
miệng chó cắn người kia phải chăng là võ công thân truyền của ngài?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.