ANH HÙNG CHÍ - Trang 135

- Lần này thí chủ ngộ được cơ duyên xảo hợp, không ngờ lại có thể bái kiến
Phương đại hiệp, xem như không uổng chuyến này.

Ngũ Định Viễn sững sờ nói: - Phương đại hiệp? Là người trên đỉnh núi sao?

Chỉ Quan gật đầu nói:

- Phương đại hiệp chính là Phương Tử Kính ‘Cửu Châu Kiếm Vương ’
danh chấn thiên hạ hai mươi năm trước.

Ngũ Định Viễn kêu ồ một tiếng, nói:

- Khó trách võ công cao như vậy, thất kính! Thất kính!

"Cửu Châu Kiếm Vương" Phương Tử Kính thành danh rất sớm, chính là số
ít võ lâm đại tông sư, nghe đồn kiếm thuật cao tuyệt, đương thời không có
mấy đối thủ. Chỉ là chẳng biết tại sao hai mươi năm trước bỗng phong kiếm
quy ẩn, về sau không rõ ở nơi nào. Không ngờ rằng hiện lại xuất hiện nơi
này.

Năm xưa danh khí của Phương Tử Kính vang dội, tuy mai danh ẩn tích
nhưng Ngũ Định Viễn nay đã hơn tam tuần, xuất đạo đã lâu nên xem như
người từng trải, đương nhiên đã nghe qua.

Ngũ Định Viễn thở dài, nói:

- Đáng tiếc, Phương đại hiệp võ công rất cao nhưng đã không màng trần
thế, nếu không với võ công của người, chỉ cần nguyện khơi dòng nước đục
kia, thật là trăm sự không lo.

Thời thiếu niên hắn đã vô cùng ngưỡng mộ người này, hôm nay vô tình có
thể bái kiến, nhất thời cảm xúc ngổn ngang trăm mối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.