ANH HÙNG CHÍ - Trang 143

Môn Kiến Sơn" đánh tới giữa thân người nọ. Kẻ kia ra tay cương mãnh,
đánh tới cổ tay Ngũ Định Viễn. Nắm quyền của Ngũ Định Viễn lại mở ra,
bàn tay như dao liền chém tới cổ tay hắn. Chỉ nghe bụp một tiếng vang nhỏ,
tay hai người đã chạm nhau, thoáng chốc nội lực đối cường, cả hai đều bị
kình lực của đối phương đẩy lui.

Ngũ Định Viễn vội quan sát bộ dáng người nọ, thấy là một hảo hán lưng
hùm vai gấu, trong bóng tối thấy không rõ dung mạo.

Lại nghe người nọ chắp tay nói:

- Ngũ bổ đầu công phu nhất tuyệt, không hổ là Tây Lương đệ nhất danh bộ

Ngũ Định Viễn vừa nghe thấy nhất thời yên lòng, đã nhận ra người này
chính là Thiếu tiêu đầu Tề Bá Xuyên.

Ngũ Định Viễn chắp tay đáp lễ:

- Thiếu tiêu đầu quá khách khí, đã nhường tại hạ hoặc có bệnh trong người,
Ngũ mỗ sao lại không biết?

Thì ra lúc hai người động thủ, Ngũ Định Viễn đã nhận thấy lực tay của Tề
Bá Xuyên có điểm mềm yếu vô lực. Hắn từng nghe võ công Tề Bá Xuyên
cương mãnh, lực đạo không chỉ như thế này, liền đoán trên người hắn có
bệnh.

Hai người nhìn chăm chú lẫn nhau. Trải qua nhiều biến cố, Tề Bá Xuyên
gầy đi rất nhiều. Mặt đầy râu ria, trang phục rách nát, xem ra đã chịu không
ít đau khổ.

Tề Bá Xuyên đá văng ra mấy tạp vật trong miếu, ngồi xuống cười khổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.