ANH HÙNG CHÍ - Trang 1542

Tần Trọng Hải ngồi xuống nhìn lại. Chỉ thấy phía dưới là những dòng nham
thạch nóng chảy, từng đợt từng đợt khói nóng vô cùng đáng sợ phun lên. Lư
Vân bỗng kêu to:

- Tướng quân! Giày của ngài!

Tần Trọng Hải cúi đầu đã thấy giày của mình đang cháy. Y vội vàng cởi ra,
chợt nghe đằng sau vang lên một tiếng nổ lớn, sau đó nham thạch nóng
chảy phun trào. Lư Vân hoảng sợ kêu to:

- Chúng ta chạy mau!

Tần Trọng Hải để chân trần chạy trên mặt đất. Có điều chỗ này không khác
gì lò nướng, nhiệt độ còn nóng hơn phía trước mấy trăm lần, chớp mắt đau
đến tận xương tủy.

Lư Vân vội vươn tay ôm lấy y, võ công của hai người tuy cao nhưng lúc
này thật nhỏ bé trước sức mạnh thiên nhiên, chỉ có thể chật vật chạy trốn.
Hai người chạy về phía ngựa rồi leo lên, trốn được một đoạn dài mới dám
quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy khe sâu kia đã khôi phục sự yên tĩnh. Không
còn nham thạch nóng cháy phun lên nhưng cả hai vẫn sợ hãi không thôi,
thảo luận một trận nhưng không hiểu biết thêm gì, đành hậm hực quay về
doanh trại.

Vừa trở về, đã thấy mấy gã thái giám đang áp giải đám người Tiểu Thố Nhi,
Kim Mao Quy về hướng lều của công chúa. Tần Trọng Hải nhảy ra quát:

- Không có lệnh của lão tử, ai dám bảo các ngươi mang những người này
đi?

Một gã thái giám nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.