ANH HÙNG CHÍ - Trang 1631

vào vách núi mà ngủ. Lư Vân thấy nàng đã an giấc, liền cởi áo ngoài khoác
lên người nàng, sau đó cầm đao gác ở một bên.

Trong ánh sao sáng đầy trời chiếu rọi đại địa, Lư Vân nhìn nàng công chúa
đang ngủ say, trong lòng dâng lên cảm xúc bùi ngùi, không thể ngờ được
những biến cố xuất hiện trong ngày hôm nay, cuối cùng rồi việc cầu thân
nghị hòa sẽ đi đến đâu? Hắn sợ nửa đêm có người đánh lén liền trợn tròn
hai mắt, lúc nào cũng đầy vẻ đề phòng.

Gác đến bình minh, khi ánh mặt trời le lói từ phương xa, Lư Vân chớp chớp
mắt, đã có cảm giác mệt mỏi không chịu nổi. Hắn đang muốn nghỉ ngơi
một chút thì nghe phía dưới có tiếng người ồn ào, nhìn xuống thì thấy vài
gã phiên tăng đang trèo lên núi.

Lư Vân hoảng sợ thầm nghĩ:

- Mấy gã phiên tăng này đến thật nhanh. Không được, chúng ta phải mau
mau đi thôi.

Hắn cúi người xuống kêu rằng:

- Công chúa… công chúa mau tỉnh lại, ngoại tộc lại tấn công rồi!

Đêm qua tâm phiền ý loạn, hồi lâu mới nhắm mắt ngủ được, lúc này còn
đang chìm trong mộng lại bị Lư Vân đánh thức, công chúa còn đang ngái
ngủ, cúi người vừa nhìn đã thấy vài gã phiên tăng hung hăng trèo lên. Cả
đám tay chân mau lẹ, mới chớp mắt đã hơn mười trượng, nàng sợ hãi nói:

- Bọn họ lại tới nữa!

Lư Vân nhân ánh rạng đông nhìn lại, thấy nơi này cách đỉnh núi không xa.
Hắn thầm tính toán, nếu không bị quấy nhiễu thì trèo một lần nữa là sẽ lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.