ANH HÙNG CHÍ - Trang 1668

Hắn cười to mấy tiếng, liền giơ đao chém tới yết hầu Lư Vân. Loan đao nọ
vô cùng sắc bén. Nếu trúng chiêu, không chỉ yết hầu đứt gãy mà sợ rằng
đầu thân sẽ chia lìa hai nơi.

Lúc này toàn thân Lư Vân trên không, bằng sức lực năm ngón tay phải nắm
chặt một góc đá, gió lớn trong khe núi thổi tới khiến hai chân hắn lắc lư,
tình thế đầy hung hiểm. Mắt thấy Phiên tăng giơ đao bổ tới. Lư Vân biến
sắc, không biết né tránh thế nào.

Đang cuống quít thì đao nọ còn cách cổ chỉ vài tấc. Lư Vân cắn răng một
cái buông năm ngón tay ra, thân thể mất lực đỡ liền rơi xuống, loan đao nọ
xẹt qua trên đầu hắn chém vào vách đá. Chỉ nghe một tiếng chát chúa, hoa
lửa tóe ra khắp nơi, có thể nói hung hiểm đến cùng cực.

Lư Vân rơi xuống cốc sâu tất ngã thành thịt nát, bất quá hắn còn pháp bảo
cứu mạng nên không chút hoang mang. Hai tay bám lên vách núi trơn trượt,
hắn hít sâu phát động nội lực, thi triển "Vô Tuyệt Tâm Pháp" phát ra lực
hấp dính, thế rơi liền có xu hướng dừng lại.

Bỗng nghe một tiếng gào rú, một gã Phiên tăng bò lên từ bên trái, người nọ
không thèm để ý an nguy công chúa mà giơ đao chém tới hai tay Lư Vân,
chiêu thức âm độc muốn đánh hắn rớt xuống vách núi. Lư Vân giật mình thì
chân trái khẽ đá ra, chiêu phát sau nhưng tới trước, đá trúng ngực Phiên
tăng nọ.

Phiên tăng trúng một cước, thân hình bắn ra xa. Mắt thấy đối phương sắp
rớt xuống cốc sâu. Lư Vân thở ra một hơi nhẹ nhõm, đang muốn bò lên thì
thân thể Phiên tăng kia lại không rớt xuống, nhoáng lên một cái giữa không
trung rồi bay ngược trở về. Lư Vân cả kinh, không biết đối phương làm thế
nào mà được như vậy, vội nhìn lại thì thấy trên người phiên tăng có buộc
một sợi dây thừng, đầu trên cột một tảng đá thò ra ở trên cao, dựa vào dây
thừng mới quay lại dễ dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.