ANH HÙNG CHÍ - Trang 1720

Công chúa nghe lời lẽ đau khổ, lại thấy vẻ mặt hắn khác thường, đoán rằng
có chuyện gì khó nói. Nàng thầm nghĩ:

- Lai lịch người này rất kỳ lạ. Nếu thoát được nơi này, có dịp nhất định phải
điều tra nghe ngóng một phen.

Trong ánh lửa bập bùng, Lư Vân chỉ chú tâm đến đống lửa, thần sắc không
vui không buồn. Công chúa thì khó nén nổi sự tò mò, dùng đôi mắt to đẹp
chăm chú nhìn hắn. Hai người đều có tâm sự, yên lặng không nói gì.

Thật lâu sau Lư Vân nói:

- Công chúa điện hạ, ngoài này rất lạnh, xin người về động nghỉ tạm, cẩn
thận cảm lạnh.

Công chúa ngẩng đầu nhìn hắn, nói:

- Vậy còn ngươi? Định ở bên ngoài chịu gió lạnh sao?

Lư Vân thản nhiên nói:

- Thần khỏe mạnh như trâu như hổ, chỉ là gió tuyết sẽ không ảnh hưởng gì.

Công chúa khẽ gật đầu:

- Như thế thật vất vả cho ngươi.

Nói rồi đi vào động. Lư Vân nhìn theo bóng dáng của nàng, không hiểu
trong lòng lại có cảm giác ấm áp mà từ khi rời Dương Châu tới nay chưa
từng có. Hắn âm thầm thề một điều. Cho dù có chuyện gì, nhất định phải
bảo vệ công chúa bình an, tuyệt không để nàng rơi vào tay địch nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.