ANH HÙNG CHÍ - Trang 1729

- Chính ngươi tự đi chịu chết. Lúc vong mạng đừng oán trời trách người,
nói công công ta không giúp ngươi.

Tần Trọng Hải mỉm cười coi như không, lại chọn ra trăm dũng sĩ cảm tử.
Mỗi người mang theo đao búa, cùng ở lại mai phục đánh lén Tứ vương tử.
Chỉ cần ngăn địch được vài canh giờ, đại quân bên ta sẽ đủ thời gian đến
Hồ Lô Cốc.

Tần Trọng Hải đâu phải là hạng người lỗ mãng, y lưu lại đoạn hậu không
phải tự sát cứu người mà trong lòng sớm đã tính kế thoát thân, liền sai
người lựa ra trăm con tuấn mã giấu ở đây cách vài dặm, chờ có lệnh thì tới
đón đội quân đao phủ đào tẩu.

Tần Trọng Hải dẫn người mai phục tại một cồn cát. Một lúc sau nghe tiếng
vó ngựa rầm rập đuổi tới. Đại quân Tứ vương tử không hề phòng bị nhanh
chóng đi qua. Đúng thời cơ, y vung tay hét to:

- Các huynh đệ! Cùng ta xông lên giết địch!

Y lăn tròn trên đất lao xuống đầu tiên. Toàn đội đao phủ cũng lăn theo,
chúng nhân đồng thanh gào thét, sử đao búa nhằm chân ngựa địch nhân mà
chém. Chỉ thấy Tần Trọng Hải vô cùng hung hãn, ánh đao bay múa quay
tròn trên đất giống như một cái chong chóng cực lớn, mạnh mẽ chém tới vó
ngựa địch nhân.

Đám phiên binh thấy y lợi hại như vậy thì vội giật cương ngựa muốn dừng
lại. Chỉ là đã không kịp. Trong nháy mắt tiếng ngựa hí nổi lên bốn phía,
đám người Tần Trọng Hải đã chặt đến cả trăm chân ngựa. Đàn ngựa thảm
thiết ngã vật xuống đất. Toán nhân mã đi trước định quay đầu thì toán đằng
sau đã lao tới. Chúng nhân thất kinh, cùng kêu to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.