ANH HÙNG CHÍ - Trang 1785

- Lư tham mưu! Lư tham mưu!

Chỉ nghe phía dưới tiếng gió rả rích, khắp núi non vọng lại tiếng của nàng.
Nơi vực sâu thăm nào nào có bóng dáng Lư Vân, nhất định đã ngã chết
dưới đó.

Công chúa trở nên lạnh lẽo toàn thân, biết kiếp này không còn gặp lại hắn
nữa. Trước mắt nàng chợt tối sầm lại, trái tim như bị phá tan thành nhiều
mảnh nhỏ. Muốn khóc nhưng nước mắt như đông lại thành đá vậy.

Chợt bờ vực đối diện có người la lớn. Nàng ngẩng đầu thấy mấy chục phiên
tăng đang nổi trận lôi đình. Không còn lòng dạ nào để ý, nàng ngơ ngác
đứng dậy. Phút chốc không biết bản thân mình phải làm cái gì, nàng nhìn
ánh trăng nơi cuối chân trời thì tâm tư như đã chết, hoàn toàn không còn
cảm giác gì, lững thững đi xuống cao nguyên.

Bỗng phía chân trời Thiên sơn chớp lóe. Nơi phương xa bắn ra ánh lửa kịch
liệt, sau đó mặt đất chân động, khiến cho thân hình nhỏ nhắn của Ngân
Xuyên công chúa đứng không vững mà ngã xuống.

Có điều lúc này nàng đã hoàn toàn không quan tâm đối với sự biến đổi của
thiên địa. Trời đất nổi sóng, lòng nàng cũng có vô số cơn sóng dữ ập đến.
Trong đầu chỉ còn cảnh tượng sinh tử tương giao cùng Lư Vân. Lại nhớ đến
cái nhìn chăm chú của hắn trước khi chết, thoáng chốc cổ họng như bị thứ
gì đó ngăn lại, muốn khóc mà không thành tiếng, ngực lại nhói đau từng
cơn. Từng cơn vô cùng đau đớn!

La Ma Thập thấy kỳ chiêu của Lư Vân trước khi chết thì giận dữ, có điều
công chúa đã chạy thoát, lão sao có bản lĩnh mọc cánh mà ngăn cản? Thật
sự không cam lòng, lão hô to gọi nhỏ với đám đệ tử:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.