ANH HÙNG CHÍ - Trang 1925

Khi nói thì lộ nụ cười, dù không muốn trào phúng nhưng khóe miệng nhịn
không được lộ vẻ khinh thường.

Trác Lăng Chiêu không đáp, đi vài bước dọc theo cái khe, đưa tay chỉ vào
phương xa nói:

- Ngươi nhìn kỹ đi.

Ngũ Định Viễn theo lời nhìn lại. Chỉ thấy cái khe uốn lượn về phía tây, qua
gần trăm thước thì đột nhiên thấy một vùng sóng bạc dập dờn, không ngờ
cái khe đã chạy vào một hồ nước. Nếu chiếu theo hồng tuyến mà đi, mọi
người sẽ bị chìm nơi đáy hồ.

Trác Lăng Chiêu nói:

- Theo lời Giang Sung, da dê có thể chỉ dẫn chúng ta tìm được long mạch.
Chỉ là giờ hồng tuyến dẫn vào trong hồ, chúng ta nên làm sao cho phải?

Ngũ Định Viễn hắng giọng một tiếng, nói:

- Sao Trác chưởng môn không đi đường vòng qua hồ, đến bờ bên kia rồi
tìm hồng tuyến long mạch cũng không muộn!

Trác Lăng Chiêu nói:

- Long mạch rất nhỏ, trên đường chợt có chợt không rất khó tìm kiếm. Giờ
đi vào trong nước, dù chúng ta qua bờ bên kia, biết làm sao tìm ra đây?

Ngũ Định Viễn nghe đối phương sầu khổ thì thầm nghĩ:

- Ngươi hao tâm tổn tứ giúp loạn thần tặc tử, lại bị ngăn trở ở chỗ này, đúng
là tự tìm khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.